CHUNG THUỶ LÀ KHI CHƯA TÌM ĐƯỢC MỐI KHÁC NGON HƠN.

Mới đây, một bạn nữ đã chia sẻ câu chuyện tình cảm kéo dài 8 năm của mình lên mạng xã hội và nhận được khá nhiều sự quan tâm của mọi người, cụ thể như sau:

Em với anh yêu nhau từ thời cấp 3, cụ thể là năm lớp 12, 2 đứa yêu nhau trong sáng lắm, cứ nhìn nhau cười rồi viết giấy đưa cho nhau, lúc ra chơi thì anh ấy cũng giả vờ đi qua bàn em và đặt cái kẹo mút trên bàn rồi đi về chỗ ngồi của anh ấy, 2 đứa yêu nhau lén lút vì sợ bạn bè biết sẽ trêu trọc, rồi gia đình biết sẽ không hay, nên 2 đứa chẳng dám thể hiện tình cảm gì cả, nói chuyện với nhau chỉ qua những mẫu giấy nhỏ, anh đến trường sớm rồi bỏ vào gầm bàn em, lúc ra về thì em lại bỏ vào gầm bàn anh, cứ thế chúng em yêu nhau hết 1 năm mà các bạn không ai hay biết.
Hết cấp 3, 2 đứa thi vào một trường đại học, đến năm 3 bọn e bắt đầu sống thử với nhau, tình cảm bọn em cứ em đềm và nhẹ nhàng như thế, ra trường, mỗi đứa làm một công ty nhưng vẫn sống cùng nhau, sáng nào anh cũng đèo em đi làm rồi mới đến công ty anh sau, mọi thứ cứ bình yên như vậy cho đến dạo gần đây em thấy anh thay đổi.
Anh không đưa em đi làm cũng không đón em nữa, anh thường xuyên về nhà muộn có hôm thì không về, về quê giỗ bà anh cũng không bảo em đi cùng, biết có chuyện chẳng lành, em mới tìm hiểu thì phát hiện ra anh đang qua lại với một bé mới vào công ty.
Và hôm giỗ bà anh, anh đã dẫn bé ý về nhà chơi, biết chuyện em đau lòng lắm, em hỏi anh thì anh cũng trả lời thật, không vòng vo, anh bảo xin lỗi em, anh k biết nói như thế nào cho em hiểu nhưng anh đã yêu người ta rồi.
Đau lòng hơn là anh nói cô bé đó đã có thai được 6 tuần, em nghe xong mà tim em như chế/t lặng, em bỏ đi, em k biết nói gì nữa các chị ạ, em đi lang thang 1 ngày 1 đêm, lúc e về phòng thì anh đã dọn đồ đi và nhắn tin cho em như vậy.
Tình yêu của em, thanh xuân của em, đổi lại chỉ là câu xin lỗi thôi các chị ạ, em bế tắc và sống trong nước mắt, ngày nào e cũng khóc, em không đi làm, không ăn uống, không muốn nói chuyện với ai, ai cũng nói với em rằng cố lên, mọi chuyện sẽ qua, nhưng họ đâu nói cho em biết rằng phải cố thế nào đây, phải làm sao để em quên đi nỗi đau này và sống tiếp đây.
Có thể là hình ảnh về văn bản
Có thể là hình ảnh về văn bản

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *