Người ta thường nói phụ nữ có giác quan thứ 6 rất nhạy, vậy bạn có từng gặp những trường hợp nào liên quan đến giác quan thứ 6 chưa?
1.Ừm, đáng sợ lắm, cực kỳ đáng sợ luôn.
Hồi đại học, tôi đến thành phố của bạn gái, chúng tôi đang ăn cơm, thì bạn thân cô ấy gọi đến.
Cô ấy nói với bạn thân: “Tụi mình mới dọn món thôi, cậu mau đến ăn chung đi.”
Bỏ điện thoại xuống, cô ấy hét lên với tôi, “Có phải anh rất muốn cậu ấy đến không? Có phải anh thích nhỏ bạn thân của tôi rồi không?”
Cô ấy mở ảnh bạn thân cho tôi xem.
Hay thật, tôi đúng là rất thích luôn, xinh đẹp, vóc người cũng đẹp.
Giác quan thứ 6 của phụ nữ đúng là đáng sợ.
2.Giác quan thứ 6 đã cứu mạng mình.
Năm 2007 ở Quảng Đông, mình thích dạo tiệm sách ở chợ đêm mua mấy món đồ nhỏ nhỏ, vì gần nhà nên đi tầm mười phút là tới, mình thường chơi đến hơn 9 giờ mới về.
Lúc đó đúng là đáng sợ mà, đồ ăn được dọn lên rồi, mình không dám đối diện với gã ta, lấy can đảm chạy đến chỗ phục vụ nhỏ giọng hỏi có thể gói đồ cho mình đem về không, nhà mình gần lắm, mình cũng có thể trả thêm tiền. Mình dùng giọng điệu gần như van nài để nói luôn, bà chủ chắc nhìn ra gì đó, sau đó nam phục vụ đã dẫn mình về đến trước cửa tiểu khu. Ở đó có bảo vệ, gã ta không dám theo nữa.
Cảm ơn người đã giúp mình.
3.Hồi lớp 11, mình đắc tội một chị đại lớp trên, sau đó bị cả lớp cô lập. Cha mẹ mình cũng không chú ý mình, nhà mình nghèo lắm, tính mình cũng có vấn đề, lại thêm bị kì thị rồi cô lập hơn nửa năm, nên có một hôm mình thật sự cảm thấy sống chẳng còn ý nghĩa gì. Hôm đó, mình như chỉ còn là cái xác không hồn thôi vậy, trưa mình đi mua dao nhỏ, định đợi tối khi bạn cùng phòng ngủ rồi sẽ tự sát.
Sau khi tan giờ tự học tối, ra khỏi tòa nhà dạy học thì mình thấy mẹ. Bà đạp xe điện màu đỏ, mặc áo choàng dài màu đỏ, sau đó lấy đồ ăn bà làm cho mình từ trên xe xuống. Lúc đó mình thấy rất là ấm áp, mình vừa ăn vừa nói chuyện với mẹ, bà kể hôm qua bà nằm mơ, mơ thấy mình mặc đồ đỏ chạy trên đường vào ngày tuyết, sau đó mình chạy đến trước cửa nhà gõ cửa, cứ bảo bà mở cửa mãi, nên bà đến xem mình có phải đã xảy ra chuyện gì hay không.
Sau khi ăn xong, mẹ mình còn ôm mình, từ đó về sau mình không còn nghĩ đến việc tự sát nữa, có thể sống đến hôm nay cũng coi như may mắn.